Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

Nước Séc hướng về đâu với Tổng thống mới Milos Zeman ?





Karel Hvížďala
Bình luận:
"Cử tri chắc chắn thích hứa hẹn an sinh xã hội trước Nhà nước mà thường xuyên áp dụng các quy tắc cố định để ngăn chặn tham nhũng và sự xâm nhập của chính phủ với các doanh nghiệp", nhà văn Czech và nhà báo Karel Hvížďala viết trong bài bình luận cho Aktuálně.cz về kết quả bầu cử  trực tiếp tổng thống đầu tiên mà chưa bao giờ có từ trước tới nay





Cuộc bầu mà chúng ta  trải qua trong những ngày 25 và 26 tháng 1 năm 2013 thực sự là một sự lựa chọn giữa người đàn ông chịu trách nhiệm về sự rạch ròi của nhà nước phúc lợi, tức là giữa Phó thủ tướng Karel Schwarzenberg, và người đàn ông chịu trách nhiệm về sự rạch ròi của một nhà nước lập hiến, ông Milos Zeman, nguyên là người đồng tác giả của thỏa thuận đối lập.

Thắng lợi đã cho thấy rằng tại Cộng hòa Séc, phần lớn, tức là 54,8% cử tri thích lời hứa thành lập hòa giải xã hội trước kế hoạch tái thiết lập trật tự hiến pháp mà nó có thể ngăn ngừa hơn nữa tính phi chính thống của Tòa án Hiến pháp, Thượng viện và tạo ra một hệ thống tư pháp độc lập. Ông Karel Schwarzenberg, người muốn thử điều này, đã nhận được 45,2% phiếu bầu.

Cử tri thích hứa hẹn đảm bảo xã hội hơn là chính ph thông thường mà áp dụng các quy tắc cố định để ngăn chặn tham nhũng và sự thâm nhập của quản lý nhà nước vào kinh doanh. Nghệ sĩ vừa mới qua đời ,Vladimir Jiránek giễu cợt trong series „Trò đùa cho Lena vợ tôi“ vào năm 1968 đã khẳng định: Tự do là một sự lựa chọn giữa cái xấu lớn hơn và cái xấu nhỏ hơn. Một số Quốc gia ngoan cố chọn cái xấu lớn hơn.

Các câu hỏi cơ bản, mà nên được tìm kiếm câu trả lời hôm nay là: Làm thế nào Tổng thống mới Milos Zeman, người được bầu trực tiếp với có tính hợp pháp lớn hơn, liệu sẽ gây ảnh hưởng đến hiệu suất của các trụ cột khác của quyền lực? Và làm thế nào để những thay đổi này ảnh hưởng đến người dân? Hiện chúng ta đã lạc vào con đường lươn lẹo.

Đọc thêm:
Cuộc chiến vào lâu đài đã kết thúc cho Zeman. Còn Bạn thì nghĩ gì? »
Schwarzenberg không phải là một huyền thoại. Và thậm chí nếu ông quả quan trọng? »
Jan Sokol: uy tín luân lý là cái chúng ta cần, ngay cả khi nó còn sống »

Sự kiện trọng đại là cuộc họp báo ngẫu hứng diễn ra ngay tại nơi bộ tham mưu của Zeman chờ kết quả cuộc bầu cử. Các cảnh quay, tuy đã được thể hiện trên truyền hình như có vẻ hoành tráng hơn cả cuộc đón tiếp trang nghiêm vị tổng thống tương lai vừa mới được bầu, làm cho ta nhớ lại khung cảnh từ bộ phim của Milos Forman ở một nơi nào đó ở Cao Nguyên, nơi mà dân làng đã mời các vị pha trò ưa thích từ các thành phố lân cận đến: Jirina Bohdalová chỉ thay đổi đối tác của mình là Vladimir Dvorak bằng Milos Zeman, người mà thay vì câu trả lời các phóng viên đã vung vãi ra từ ống tay áo của mình rặt những trích dẫn. Chỉ những hình ảnh này cũng đang nói lên điều gì đó, và chúng ta nên nhớ kỹ điều đó.

Trong lần xuất hiện đầu tiên của mình, Miloš Zeman chỉ chỉ trích có hai khu vực, cụ thể là các nhân viên của Bộ Nội vụ và các phương tiện truyền thông. Ông tuyên bố là sẽ thay nhóm bảo vệ, mặc dầu họ chưa hề tin cậy đối với tổng thống mà chỉ tin cậy với ngài bộ trưởng bộ nội vụ, người mà bổ nhiệm giám đốc đội bảo vệ và tổng thống phê duyệt sự bổ nhiệm đó. Miloš Zeman chỉ có ảnh hưởng tới việc bổ nhiệm giám đốc đội bảo vệ nhưng không có thể cách chức hoặc lựa chọn ai bảo vệ và bảo vệ như thế nào, chủ yếu là bởi vì ông không hiểu gì về việc đó.

Và tương tự như vậy với các phương tiện truyền thông: Truyền thông là độc lập, và kể từ khi lý thuyết được gọi là phương tiện truyền thông tự do, được xây dựng vào cuối thế kỷ XIX., được coi là quyền lực thứ tư trong nhà nước, và do đó có quyền được giới thiệu cho độc giả của họ thành ứng cử viên trong cuộc bầu cử. Tương tự, Vaclav Moravec có quyền và nghĩa vụ đặt ra các câu hỏi gián tiếp cho các chính trị gia:vì cớ đó mà ông ta không tham gia vai ứng viên tổng thống, như Miloš Zeman đã nói.



Trong các nước nói tiếng Anh có một truyền thống lâu đời là các phương tiện truyền thông có quyền khuyến nghị. Điều này chủ yếu là bởi vì bản thân các chính trị gia từ năm 1690, khi John Locke xuất bản Hai Luận Chính phủ, yêu cầu các phương tiện truyền thông kiểm soát khắc nghiệt các chính trị gia và hoạt động chính trị, và do đó đã tạo cho họ có quyền lực chính trị. Đây cũng là lý do chính tại sao năm 1695 kiểm duyệt đã được bãi bỏ, trong khi đối với chúng ta lần đầu tiên kiểm duyệt được bãi bỏ vào năm 1989, không kể một vài ngày trong năm 1848 và 1968.

Miloš Zeman thì ngược lại từ chối  tính năng  của phương tiện truyền thông và ẩn đằng sau các tính khách quan được gọi là và cân bằng, chỉ ở phương tiện truyền thông mới có các Đạo luật Okrentův , mà nó nói rằng: "Một sự cố gắng  để đạt được (trong các ý kiến) cân bằng có thể dẫn đến mất cân bằng, bởi vì đôi khi nó là một thực tế." cân bằng lại không có nghĩa là, như Jean-Paul Sartre đã nói: Năm phút của người Do Thái và năm phút của Hitler.

Cả hai cuộc tấn công từ buổi họp báo đầu tiên, cho thấy rằng, mặc dù cho đến nay có thể thấy rất nhẹ nhàng là Miloš Zeman không thay đổi về tuổi tác hoặc không thể thay đổi, và do đó có thể được dự kiến ​​sẽ hoạt động tích cự hơn Tổng thống Vaclav Klaus.

Điều này là hiển nhiên từ các sách mới nhất của Zeman : cuộc phỏng vấn với Peter Žantovský „Lời thú tội của kẻ lạc quan thông tin“, trong đó ví dụ, ông ta khẳng định là trong các nước châu Âu cũ thì thoả thuận đối lập là công cụ chính, là nền móng mà tất cả các chính phủ thiểu số dùng, . Đây là một lời nói dối trắng trợn: Milos Zeman không nói thật.

Chúng tôi đã viết:
Bình luận: Tại sao lại là Schwarzenberg, mà không phải là Zeman »
Con át chủ bài trong những phút cuối là bước rất nguy hiểm »
Thomas Haas: Kết quả có ý nghĩa gì đối với cánh tả Séc ?»

Nhà triết học pháp lý George Přibáň từ Đại học Cardiff, cho biết với tôi: "Tôi biết không có thỏa thuận chính trị đặc biệt nào về chính phủ thiểu số mà lại chia cắt các lĩnh vực của ảnh hưởng kinh tế, và cũng giống như chúng ta khó có thể tìm thấy một hợp đồng ràng buộc các bên đến các thay đổi tổng thể các chế độ chính trị và hiến pháp. Những thay đổi được chuẩn bị bởi chính phủ thời Zeman và được gieo trồng trên đất của Quốc hội thậm chí bằng cả đảng ODS của Klaus may mắn đã bị Tòa án Hiến pháp dần dần bãi bỏ . Cuộc bầu cử tổng thống trực tiếp đầu tiên vào năm 2013, tuy nhiên, được xem như là một điều mạnh mẽ trong xã hội của chúng ta khi vẫn còn có tính hợp pháp đặc trưng của nền chính trị Czech trong những năm 90 của thế kỷ trước, rằng công dân ưa thích cách quản lý hợp lý và hợp pháp. "

Và vì lý do đó,  có thể tin rằng những mối quan tâm của nền dân chủ xã hội của Milos Zeman có thể hội đủ điều kiện. Nói cho cùng, ngay cả trong cuốn sách nhắc nhở người đọc nhớ tên của những người từ đảng Dân chủ Xã hội, những người đã có tiếng tăm mười năm trước đây đã không được bầu làm tổng thống. Trong số các tên này có cả các ngài Zaorálek và Sobotka mà hiện đang đứng đầu đảng Dân chủ Xã hội. Và nếu mà Milos Zeman thành công trong việc mở rộng dân chủ xã hội, như Václav Klaus  của ODS đã thành công, thì điều đó sẽ là tin rất xấu cho cả nước.

Bối cảnh chính trị của nước Cộng hòa Séc có nghĩa là mở hai cánh biên: bên trái sẽ tăng cường những người cộng sản và bên phải là những người dân tộc. Sự phân chia kiểu truyền thống Châu Âu , mà nó đã hoạt động ở nơi chúng ta, có lẽ nó đã bắt đầu đẩy chúng ta tới gần Hungary. Do đó, câu hỏi an toàn nhất là: Ai muốn điều đó có tại Cộng hòa Séc? Và những gì chúng ta có thể làm để làm cho các công dân  chống lại điều đó? Chúng ta rơi trở lại vào thờ ơ, hoặc những người trẻ, những người đang tích cực tham gia trong chiến dịch bầu cử trước hạn, sẽ không thích thú và không cho phép phá vỡ nền dân chủ xã hội? Có lẽ chỉ còn là  hy vọng đảng ODS lại sẽ bình phuc.

Không có nhận xét nào: